Vợ chồng mình luôn muốn nuôi 1 bạn chó. Vợ mình thích mấy giống chó bông xù đáng yêu và thông minh như poodle, chó nhật, golden… Mình thì chỉ chẳng có yêu cầu gì, đơn giản là chó, miễn là nó có ý nghĩa kiểu như cứu được nó từ lò mổ hoặc nhận nuôi khi người chủ nào không thể nuôi được nữa.
Vậy là mình lên mạng tìm kiếm việc nhận nuôi chó từ trạm cứu hộ chó mèo. Khi trao đổi với các bạn ở trạm, mình rất khâm phục vì các bạn ở đó rất vất vả và làm được những việc có ý nghĩa. Nhưng sau khi suy tính lại kỹ thì có 1 vài điều khiến mình chưa thể nhận nuôi các bé đó được. Sau đó, mình luôn giữ hy vọng và thỉnh thoảng lại nghĩ về việc làm sao để nhận nuôi chú chó phù hợp với mong ước của cả 2 vợ chồng.
Ngày 11/10/2020, Mình và vợ đang đi trên đường thì thấy 1 chú chó trong lồng sắt của 1 chú buôn chó thịt cho các lò mổ, mặt nó trông rất buồn, sau này mình mới nhận ra rằng trừ lúc được đi chơi thì mặt nó lúc nào cũng sầu thảm và đần đần như vậy. Vợ mình nói ‘’Có cứu nó không anh?’’. Mình lo lắng rằng ‘’chó bán thịt thì dễ là chó đang có bệnh hoặc là chó bắt trộm…’’, nhưng nghĩ lại thì mình vẫn luôn mong muốn tìm được 1 chú chó ý nghĩa của 2 vợ chồng, và nếu không thực hiện thì biết đâu mình bỏ qua cơ hội thực hiện điều mình mơ ước. Vậy là mình quay xe lại và nói với chú buôn chó là mình muốn chuộc lại nó.
Sau đó, mình đã chuộc lại chú chó với giá chó thịt, mình cũng không hề biết nó là Golden, chỉ đơn giản là vợ mình thích và mình làm được một việc có ý nghĩa là cũng thấy hạnh phúc. Nhưng đặc biệt, kể từ khi bế nó ra khỏi lồng sắt là con chó luôn bám lấy vợ mình, đi đâu cũng đi theo, ngồi là rúc đầu vào lòng vợ. Vợ mình đặt tên nó là ‘’Xu’’. Khi hai vợ chồng nhìn kỹ lại thì thấy chân nó bị tật nhưng lông lại được cắt tỉa rất gọn gàng, sạch sẽ, khả năng cao là nó bị bắt trộm. Vợ mình quyết định chụp ảnh và đăng lên Facebook tìm chủ cũ cho nó.
Ngày hôm sau, vợ nhắn tin là có người nhận đúng là chủ của Xu rồi, bạn đó còn miêu tả đúng đặc điểm và tính cách của Xu nữa. Mặc dù rất muốn tìm lại chủ cho nó nhưng tâm trạng của hai vợ chồng đều buồn vì phải chia tay Xu.
Khi bạn N. chủ của Xu qua đón về thì vợ chồng mình biết thêm câu chuyện về nó. Tên thật của Xu là Sam, mẹ của Sam lại tên là Xu, một sự trùng hợp ngẫu nhiên. Sam (từ giờ mình sẽ gọi nó là Sam) sinh ra bị tật ở chân, vì thế nó luôn chậm hơn các con khác trong đàn, không dành ăn được với các bạn cùng đàn, vì thế nó là đứa còi và bé nhất. Bởi vậy, Xu được N. giữ lại để nuôi mà không bán. Ngày bé Xu đã bị mất trộm 1 lần, N. phải mất công đi tìm và đi xe khách về tận Nam Định để đón về trong tình trạng bị ghẻ, tiêu chảy và Pravo nặng, tưởng rằng Sam sẽ mất, nhưng nhờ sự chăm sóc và quyết tâm của N. mà Sam đã khỏi bệnh và tiếp tục sống khỏe.
Mình cứu Sam lần này là lần thứ hai Sam đi mất. Nhưng vì một vài lý do gia đình, N. cũng chưa thể đón Sam về ngay được, chúng mình quyết định tiếp tục nuôi Sam hộ N. 1 thời gian. Sau đó thì mình được N. cho nhận nuôi Sam hoàn toàn.
Vợ chồng mình rất cảm ơn N. đã cho Sam sống cùng gia đình mình, nhận nuôi Sam là mình đạt được ước mơ về việc nuôi một chú chó có ý nghĩa, nhưng nó là khởi đầu. Sam đã tạo thêm cho hai vợ chồng rất nhiều công việc hàng ngày, hàng tuần và hàng kỳ: nuôi ăn, dọn sản phẩm đầu ra của việc ăn, tắm, đi chơi, tiêm phòng… Nhưng chúng mình rất vui vì điều đó, và chỉ mong cả gia đình mạnh khỏe.
Bài học rút ra với bản thân mình:
- Hãy luôn hy vọng rằng những ước muốn của mình sẽ thành hiện thực. Từng bước thực hiện với tất cả tâm huyết, rồi một ngày điều đó sẽ đến theo một cách bất ngờ.
- Khi chúng ta thấy cơ hội hay đón nhận nó ngay. Cho dù có khó khăn và thử thách thì vẫn luôn chấp nhận.
- Mọi chuyện xảy ra đều do duyên, khi duyên đến hãy đón nhận nó một cách tốt nhất.